(ngũ độ thanh)
Tơ hồng, chỉ thắm buộc se mình
Để đũa, thành đôi kết đẹp xinh
Kẻ Bắc hiền khô mà hợp nghĩa
Người Nam rắn giỏi cũng nên tình
Đầu xanh dạ giữ y lời hứa
Tóc bạc lòng theo đuổi chữ trinh
Ngọn lửa trong nhà luôn giữ ấm
Gia đình hạnh phúc mãi thanh bình
20/3/2016
Đỗ Xuân Đào
Bắc Nam chẳng cách xa đâu
Bởi vì duyên kiếp gặp nhau bây giờ
Dù cho vật đổi sao dời
Chúng mình sẽ giữ trọn đời thủy chung.
Hoa Đào Mùa Xuân
"Bắc Nam chẳng cách xa đâu
Bởi vì duyên kiếp gặp nhau bây giờ"
Xem như đúng ý bài thơ
Là duyên tiền định chẳng mơ cũng thành
Đỗ Xuân Đào
NỖI BUỒN ( Ngũ độ thanh )
Lẻ bóng sầu đêm ngẫm một mình
Môi hồng vắng nở nụ cười xinh
Dòng thương khỏa bút đà phai nghĩa
Sắc tủi tràn nghiên lỡ đượm tình
Để dạ hoa tàn hương vẫn thắm
Cho lòng ngã nắng hạt còn trinh
Muôn đường khắp nẻo buồn vây mãi
Đã gởi từng trao chén cạn bình.
Lẻ bóng sầu đêm ngẫm một mình
Môi hồng vắng nở nụ cười xinh
Dòng thương khỏa bút đà phai nghĩa
Sắc tủi tràn nghiên lỡ đượm tình
Để dạ hoa tàn hương vẫn thắm
Cho lòng ngã nắng hạt còn trinh
Muôn đường khắp nẻo buồn vây mãi
Đã gởi từng trao chén cạn bình.
Ngọc Liên Nguyễn
Khắc khoải
(Ngũ độ thanh)
Đêm buồn khắc khoải nghĩ thương mình
Bảy chục mùa xuân dẫu có xinh
Bóng lẻ trong lòng bao quạnh quẽ
Đàn con giữa dạ mấy thân tình
Phai tàn phận liễu từng khao khát
Nở thắm hương đời vẹn chữ trinh
Hỡi rượu cùng nghiên nào hiểu chứ
Thơ này đã vợi quá mươi bình..
24/3/2016
Đỗ Xuân Đào
(Ngũ độ thanh)
Đêm buồn khắc khoải nghĩ thương mình
Bảy chục mùa xuân dẫu có xinh
Bóng lẻ trong lòng bao quạnh quẽ
Đàn con giữa dạ mấy thân tình
Phai tàn phận liễu từng khao khát
Nở thắm hương đời vẹn chữ trinh
Hỡi rượu cùng nghiên nào hiểu chứ
Thơ này đã vợi quá mươi bình..
24/3/2016
Đỗ Xuân Đào