Thứ Hai, 31 tháng 7, 2017

CÔ BÉ EM TÔI


Entry tiếp theo
Các bạn thân mến!
Tối 1-7-2017 tại cuộc họp "trù bị" cho buổi biểu diễn hôm sau 
Ngoài hai bài đồng ca ra, tổ đã phân công cho từng cá nhân đảm nhận tiết mục đơn ca, song ca của mình.
Tôi hỏi chị Thái: "Chị có ngâm thơ bài cô bé em tôi không? Nếu chị ngâm thì tôi sẽ gửi chị bài thơ đó và tôi sẽ đọc bài họa!"
Chị Thái nhận lời thế là đêm đó tôi thức gần trắng đêm để làm hai bài thơ TUỔI BẢY MƯƠI và TUỔI GIÀ VỚI DƯỠNG SINH, VĂN NGHỆ đồng thời chép tay hai bài, một là bài thơ CÔ BÉ EM TÔI của Trần Phương Thùy (có ảnh kèm theo), hai là bài hát chèo cho chị Chỉ chép về tập hát
Chị Chỉ chép trước khi mọi người đến,
Khi đăng kí ct xong tôi đưa cho chị Thái và hỏi: "Chị có đọc được không? Chị khen viết đẹp dễ đọc lắm!" 
Xin giới thiệu bài họa tôi viết đã mấy năm, đã từng đăng trên blogspot và blogtiengviet:
CÔ BÉ EM TÔI
(họa thơ Trần Phương Thùy)
Em tôi: môi thắm, mắt như gương,
Da phấn, mặt hoa Nguyễn Diễm Hường 
Mười tám xuân - Mai, Đào rực rỡ
Bao chàng "phố huyện" tới tơ vương

Em tôi cũng có ý tìm người
Luôn nở cười tươi đẹp diệu khôi
Chờ đón mùa xuân về nắng trải
Hợp duyên thì tính chuyện xây đời...

Thầy u tôi tuổi đã sang già,
Tôi lính biên phòng giữ đảo xa
Nhà cửa ruộng vườn cô gánh cả...
(Cô là lao động chính trong nhà)

Mấy nơi ướm hỏi mẹ thưa rằng
(Thưa bác, thưa bà, cụ hoặc ông):
- Cháu nó còn non, còn ít tuổi
Vẫn còn chưa thạo việc làm đồng....

...Rồi ngày ấy đến, đúng ... là... người
(Cùng lính năm xưa đại đội tôi)
Đã được phục viên vì sức khỏe
Thường hay lui tới để trao lời...

Thầy u tôi cũng đã ưng thầm
Tỏ ý mến anh lắm kỹ năng
U đã nhiều lần khuyên gái út:
"Người này con xứng gọi phu quân"

Bây giờ anh sống mỗi thân mình
Bom đạn cướp đi bố mẹ anh
Đôi mắt u tôi tràn lệ chảy
Thầy U bàn bạc để mau thành...

...Cơm xong trò chuyện lúc đêm về
Chải tóc cho con mẹ tỷ tê:
- Con gái năm nay mười tám tuổi
Có người dạm hỏi.... muốn con về...

Thầy u thấy bụng đã ưng rồi
Chỉ đợi ý con nữa đấy thôi
Nhà bấn việc thì nhờ xóm láng
Chỉ mong con được sớm thành đôi!

Em che che miệng giấu môi cười
"Con vẫn dại khờ lắm mẹ ơi"...
(Kỳ thực hai người đà nhất trí
Bàn đi, tính lại kỹ càng rồi)!
23/3/2014
Đỗ Xuân Đào
Vậy mà người DCT lại giới thiệu chị Thái ngâm bài BÁC ƠI của cố nhà thơ Tố Hữu và chị Thái vứt lại luôn bài thơ tôi chép tay cho chị...
Nếu ai bị rơi vào trường hợp ấy mới thấy chán ngán dường nào...
Entry sau
QUÊ HƯƠNG TƯƠI ĐẸP
Hát chèo 
Làn điệu: sử bằng
Soạn lời: Đỗ Xuân Đào

Thứ Bảy, 29 tháng 7, 2017

TUỔI GIÀ VỚI DƯỠNG SINH VĂN NGHỆ

Entry tiếp theo:
Thơ đường luật
TUỔI GIÀ VỚI DƯỠNG SINH, VĂN NGHỆ
Sáng ra đi bộ luyện gân xương
Dẻo bước hàn huyên một quãng đường
Thể dục chân tay thêm sức khỏe 
Trau giồi ý chí đỡ gàn ương
Vui chơi cởi mở cần chân thật
Ăn nói giao hòa chớ cải lương 
Bình đẳng cùng nhau đừng lấn át
Dưỡng sinh, văn nghệ, kết yêu thương
2-7-2017
Đỗ Xuân Đào

Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

TUỔI BẢY MƯƠI

Cực chẳng đã khi viết entry này…
Các bạn thân mến!
Hôm 2-7-2017 tức là cách đây gần một tháng chi hội NCT khu phố Vĩnh Sơn có tổ chức buổi giao lưu văn nghệ mừng tổ văn nghệ dưỡng sinh ra đời và sinh hoạt được 2 năm
Khi đăng kí chương trình văn nghệ tôi đk 3 bài thơ và một bài hát chèo theo điệu sử bằng do tôi viết lời mới. Đăng kí xong, tôi đưa tất cả các bài đk cho người dẫn chương trình xem.
Người dẫn chương trình xem xong bảo tôi: "Anh rút lại đọc một bài lục bát này thôi…"
Trong chương trình giao lưu có người hát đi, hát lại mấy bài, có người được mời ngâm thơ Tố Hữu, rồi được mời hát, rồi lại được mời chía sẻ tâm sự. Kết thúc chương trình giao lưu văn nghệ không thấy giới thiệu bài thơ mà tôi đăng kí
Chương trình chuyển sang phần chúc mừng tổ văn nghệ dưỡng sinh và cuối cùng là đi quán liên hoan mặn. 
Tôi ra về ngay khi kết thúc chương trình văn nghệ. 
Tôi thấy… hình như có một điều gì đó hơi khó hiểu và quyết định đăng lần lượt 4 entry liên tiếp để đăng tải tất cả 4 bài mà hôm đó tôi đã đăng kí với ban tổ chức lên facebook, blogtiengviet và blogspot để các bạn thấy bài thơ tôi làm có sai phạm đường lối chinh sách hay không mà bị các “quan chức” địa phương “hách dịch” như vậy?
Bài thứ nhất
TUỔI BẢY MƯƠI
Thời gian có đợi chi ai
Về miền cát bụi nằm dài nghỉ ngơi
Bảy mươi còn lắm thú chơi
Như thời trẻ dại chẳng ngồi yên chi
Bảy mươi có lúc có thì
Yêu người thầy thuốc nói gì cũng nghe
Bảy mươi vẫn bạn vẫn bè
Dưỡng sinh ham tập phê phê dài dài
Bảy mươi văn nghệ vẫn tài
Giọng trong ngọt lịm hước hài điền viên
Bảy mươi như ở cõi tiên
Sống vui, sống khỏe chẳng phiền một ai
Bảy mươi cùng với mọi người
Xây làng xóm đẹp trong ngoài nên thơ
Bảy mươi xưa, tuổỉ ước mơ
Bốn, năm mươi đã phật phờ quy tiên... 
Bảy mươi nay tựa thanh niên
Da hồng, lưng thẳng hồn nhiên trang đài
Bảy mươi vẫn nụ cùng mai
Vẫn ca, vẫn múa kéo dài ngày xuân
Bảy mươi vẫn dẻo tay chân
Tinh mơ đi bộ buổi gần buổi xa
Tuổi xuân ngắn ngủi đi qua.
Đủ mùi cay, đắng mặn mà hiển, vinh
Hãy vui với bản thân mình
Giao lưu văn nghệ dưỡng sinh, mỗi ngày!!!
1-7-2017
Đỗ Xuân Đào
Entry sau:
Thơ
TUỔI GIÀ VỚI DƯỠNG SINH, VĂN NGHỆ

Thứ Tư, 19 tháng 7, 2017

SUM VẦY

SUM VẦY
(bát láy – lộn ngược – song đồng)
Cây rừng bát ngát biếc rừng cây
Đầy đủ lá hoa quả đủ đầy
Dậy ước tơ duyên ao ước dậy
Say mê hạnh phúc mải mê say
Ấy nơi hò hẹn xưa nơi ấy
Đây chốn tâm tình mới chốn đây
Vậy đẹp uyên ương ôi đẹp vậy
Vầy như khao khát được như vầy
25/3/2017
Đỗ xuân Đào

Chủ Nhật, 9 tháng 7, 2017

VỢ CHỒNG TÂM SỰ


ÓI LÁI – NÁI LÓI
Chiều nay, ăn cơm xong, Chàng và Nàng rủ nhau đi bộ hóng mát chút cho tiêu cơm, vừa đi, vừa chuyện trò. Chàng kể:
- Hôm qua, anh có gặp lại anh VŨ NHƯ CẨN. Anh ấy VẪN NHƯ CŨ. Vậy chứ ngày xưa, anh ấy đi xe ôm, uống bia hơi, ngày nay, anh đi xe hơi, uống bia ôm. Anh ấy còn nói: “TÔI CHẢ SỢ GÌ, CHỈ SỢ GIÀ”.
- À, tuần trước em cũng có nói chuyện với chị NGUYỄN Y VÂN. Cũng thế, chị VẪN Y NGUYÊN.
- Nghe nói chị ấy đang lo thủ tục sang Mỹ hả, đến đâu rồi?
- Ô, anh ơi, có những người CHỈ ĐI MƯA mà CHƯA ĐI MỸ đó. Chị ấy KHOÁI ĂN SANG nhưng lại SÁNG ĂN KHOAI. NÓI KHÔNG THÀNH CÓ, NÓ KHÓ THÀNH CÔNG lắm. Đúng là CỐ QUÁ chỉ QUÁ CỐ thôi.
- Chuyện đã AN BÀI thì AI BÀN làm chi?

*******
Đi ngang một căn nhà thật lớn, Chàng buột miệng nói:
- Em ơi, BIỆT THỰ này…
- BỰ THIỆT, bự thiệt! Nàng nhanh nhẩu tiếp lời.
Chàng chỉ lên mái nhà, nói:
- Em thấy không, nhà này lại còn dùng năng lượng mặt trời nữa. Đúng là HIỆN ĐẠI mà không HẠI ĐIỆN.
- Nhưng mà anh ơi, đừng MƠ HÃO cho HAO MỠ làm chi?
- Ừ, BIẾT VẬY nhưng VIẾT BẬY chơi cho vui mà.
- ...
- Em nói CÂU GÌ ĐÓ?
- CÓ GÌ ĐÂU?
***********
Tối về, Chàng bắt đầu ve vãn, thủ thỉ với Nàng:
- Em ơi, mình hãy thương nhau mà sống đi.
Nghe xong, Nàng đỏ mặt, ngoe nguẩy nói:
- Thôi anh ơi, YÊU NHIỀU THÌ ỐM, ÔM NHIỀU THÌ YẾU.
Chàng giả vờ dỗi:
- Em nỡ nào để TÌNH NHƯ GIẤC MỘNG TAN, TÀN NHƯ GIẤC MỘNG TINH! Đúng là CHỒNG YÊU mà vợ chẳng CHIỀU ÔNG gì cả?
Nàng cũng giả vờ hăm:
- Này này, em thích ANH CHÀNG NGÔNG nhưng không thích ANH CHỒNG NGANG đâu đó!
Chàng bèn dỗ ngọt:
- Ừ, thì tại các cụ có câu: “MỪNG CHO EM NÓ” mà. Em chịu không?
Nàng tủm tỉm cười:
- Thôi được, anh đừng nói thì em MÙ ANH ĐỢI. Anh CÓ CHỖ ĐỨNG chưa nào? 
- CÔNG NGỦ rồi. CỦ ĐỨNG mà, em đừng có lo. Chàng tuyên bố rồi cầm lấy tay Nàng.
Nàng liếc mắt đưa tình:
- Vậy thì MÀU NHO rồi MÀU LAM đấy nhé. Nhưng LÀM SƯƠNG SÁO?
Chàng thản nhiên trả lời:
- Dễ òm. Trai Hóc Môn, anh vừa hôn, vừa móc, gái Gò Công, em vừa gồng, vừa co. Em cứ thuận buồm xuôi gió là được rồi. Anh thì yêu em từ độ méo trời, khi nào MÉO ĐẤT mới rời em ra.
Chàng và Nàng cùng phá lên cười rồi dắt nhau vào phòng. TRÒ CHƠI này đúng là TRỜI CHO.
TÌNH CHAN CHỨA là TÌNH CHƯA CHÁN mà?

SƯU TẦM

Người theo dõi